Văn Học VN
Menu
30+ Mẫu phân tích đoạn 1 Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng - vanhocvn.net

30+ Mẫu phân tích đoạn 1 Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng

22nd Nov, 2024

Quang Dũng (1921–1988), nhà thơ tiêu biểu của kháng chiến chống Pháp. Tác phẩm "Tây Tiến" sáng tác cuối năm 1948, là tiếng lòng tha thiết về một thời tuổi trẻ gắn bó với binh đoàn Tây Tiến và thiên nhiên Tây Bắc. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, bài thơ đã dẫn dắt người đọc vào nỗi nhớ da diết và hình tượng hào hùng của người lính. Dưới đây, mời các em cùng theo dõi những mẫu phân tích đặc sắc về đoạn 1 của bài thơ "Tây Tiến".

Phân tích đoạn 1 Tây Tiến hay nhất được chọn lọc

Quang Dũng, một trong những nhà thơ chiến sĩ tiêu biểu của thời kỳ kháng chiến chống Pháp, đã để lại dấu ấn sâu sắc trong nền văn học Việt Nam với chất thơ lãng mạn, hào hoa nhưng không kém phần bi tráng. Tác phẩm “Tây Tiến”, sáng tác vào cuối năm 1948 khi ông đóng quân tại Phù Lưu Chanh, là đỉnh cao nghệ thuật của nhà thơ, vừa là nỗi nhớ da diết về một thời oanh liệt, vừa là lời tri ân dành cho đồng đội và mảnh đất Tây Bắc hùng vĩ. Ban đầu mang tên “Nhớ Tây Tiến”, bài thơ sau được đổi lại thành “Tây Tiến”, bởi theo Quang Dũng, chỉ cần hai từ ấy cũng đủ gợi lên cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ sâu lắng, khắc khoải.

Ngay từ câu mở đầu, Quang Dũng đã thiết lập mạch cảm xúc đầy hoài niệm:

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!”

Câu cảm thán như một tiếng gọi tha thiết, vang lên từ sâu thẳm trái tim người lính. Dòng sông Mã không chỉ là chứng nhân lịch sử mà còn là biểu tượng của những tháng ngày gian khó mà anh em Tây Tiến đã cùng nhau trải qua. Cách sử dụng nhân hóa khiến “Sông Mã” và “Tây Tiến” như những tri kỷ, luôn hiện hữu trong ký ức nhà thơ.

“Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.”

Điệp từ “nhớ” được lặp lại, kết hợp với tính từ “chơi vơi” càng nhấn mạnh nỗi nhớ khôn nguôi. Đó không chỉ là nỗi nhớ cảnh vật mà còn là nỗi nhớ đồng đội, những ngày tháng chiến đấu hào hùng nhưng cũng đầy hiểm nguy, vất vả.

Bằng ngôn ngữ giàu nhạc điệu và chất họa, Quang Dũng đã tái hiện lại một Tây Bắc vừa thơ mộng, vừa dữ dội:

“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời.”

Những địa danh như Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông không chỉ là những nơi mà đoàn quân từng đi qua, mà còn là ký ức khắc sâu trong tâm trí người lính. Từ láy “khúc khuỷu,” “thăm thẳm,” “heo hút” vừa khắc họa sự hiểm trở của núi rừng, vừa làm nổi bật ý chí kiên cường của những người lính. Hình ảnh “súng ngửi trời” là một nét vẽ đầy sáng tạo, gợi lên tư thế hiên ngang, oai hùng giữa thiên nhiên hoang dại.

Dẫu thiên nhiên khắc nghiệt, song dưới ngòi bút của Quang Dũng, nó vẫn mang vẻ đẹp lãng mạn, trữ tình:

“Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.”

Cụm từ “mưa xa khơi” gợi lên vẻ mơ màng, bí ẩn, như một nét chấm phá dịu dàng giữa bức tranh núi rừng dữ dội. Câu thơ nhiều thanh bằng đã làm dịu đi không khí căng thẳng, mở ra một không gian yên bình, sâu lắng.

Bên cạnh thiên nhiên, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên đầy hào hoa, dù phải đối mặt với những hiểm nguy, gian khổ:

“Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống.”

Điệp từ “ngàn thước” tạo nên cảm giác choáng ngợp trước độ cao chênh vênh của núi rừng, nhưng cũng là lời khẳng định sức mạnh vượt lên mọi khó khăn của người lính. Dẫu vậy, Quang Dũng không né tránh sự thật đau thương của chiến tranh:

“Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!”

Hình ảnh người lính gục ngã được miêu tả bằng giọng điệu bình thản, nhưng ẩn chứa sự xót xa, thương tiếc. Tác giả sử dụng cách nói giảm “không bước nữa” và “bỏ quên đời” để giảm đi sự bi lụy, đồng thời tôn vinh tư thế hiên ngang của người lính. Cái chết được ví như một giấc ngủ bình yên, khiến sự hy sinh trở nên cao cả, nhẹ nhàng.

Khép lại khổ thơ đầu là hình ảnh thắm đượm tình quân dân:

“Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.”

Sau những chặng đường gian khó, các anh được nghỉ chân ở một bản làng yên bình, ấm áp. Hình ảnh “cơm lên khói” và “thơm nếp xôi” không chỉ gợi lên bữa cơm đạm bạc mà còn là tình cảm chân thành, nồng hậu của đồng bào dành cho các chiến sĩ. Cụm từ “mùa em” chứa chan sự gần gũi, thân thương, như một ký ức đẹp xoa dịu mọi nhọc nhằn, đau thương.

Dưới ngòi bút tài hoa của Quang Dũng, “Tây Tiến” không chỉ là bài thơ viết về chiến tranh, mà còn là một bản nhạc trữ tình, đậm chất thơ, họa và nhạc. Cảm hứng nỗi nhớ xuyên suốt bài thơ đã gợi lên hình ảnh một Tây Bắc vừa hùng vĩ vừa lãng mạn, một đoàn quân hào hùng nhưng không kém phần hào hoa. Tác phẩm không chỉ là lời tri ân dành cho đồng đội, mà còn là một áng thơ bất hủ, thể hiện tinh thần lạc quan và lý tưởng cao đẹp của thế hệ trẻ trong kháng chiến.

Như nhà phê bình Xuân Diệu từng nhận xét: “Đọc Tây Tiến như ngậm âm nhạc trong miệng.” Chính sự hài hòa giữa chất bi tráng và lãng mạn đã làm nên sức sống trường tồn của bài thơ trong lòng bao thế hệ độc giả.

Phân tích đoạn 1 Tây Tiến văn mẫu

Tây Tiến được xem là “đứa con đầu lòng” đầy tráng kiện và tài hoa của Quang Dũng, đồng thời là một tác phẩm tiêu biểu của nền thơ ca kháng chiến Việt Nam. Bài thơ ra đời trong những năm đầu cuộc kháng chiến chống Pháp, khi những chàng trai Hà Nội rời bỏ bút nghiên, khoác lên mình màu áo lính, mang theo tinh thần yêu nước mãnh liệt và lý tưởng cao đẹp. Với nét hào hoa, lãng mạn của lớp trí thức trẻ Hà thành, họ bước chân vào chiến trận với trái tim anh dũng mà vẫn đầy chất thơ. Tất cả những điều đó đã được Quang Dũng tái hiện qua ngòi bút tài hoa, giàu chất nhạc và họa, đặc biệt trong 14 câu thơ đầu của “Tây Tiến”, nơi nỗi nhớ và sự bi tráng được khắc họa sâu sắc.

Quang Dũng (1921–1988), quê ở Đan Phượng, Hà Tây (nay là Hà Nội), là một nghệ sĩ đa tài: vừa là nhà thơ, nhạc sĩ, họa sĩ, vừa là một người lính kiên trung. Phong cách thơ của ông mang đậm nét phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn và tài hoa. Trong thời gian tham gia binh đoàn Tây Tiến – một đơn vị chủ yếu gồm thanh niên Hà Nội, hoạt động tại vùng biên giới Việt–Lào – Quang Dũng đã trực tiếp trải nghiệm những khó khăn, gian khổ nơi núi rừng Tây Bắc. Cuối năm 1948, tại Phù Lưu Chanh, ông viết “Tây Tiến”, ban đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến”. Sau này, tên bài thơ được rút gọn, súc tích hơn, nhưng vẫn giữ nguyên tinh thần chủ đạo: nỗi nhớ da diết. Bài thơ đậm chất lãng mạn nhưng không thiếu nét bi tráng, trở thành biểu tượng của cả một thế hệ thanh niên thời kháng chiến.

Mở đầu bài thơ là tiếng gọi tha thiết:

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi.”

Hai câu thơ ngắn gọn mà dồn nén cảm xúc, gợi lên nỗi nhớ khắc khoải, da diết về sông Mã và binh đoàn Tây Tiến. Tiếng gọi “Tây Tiến ơi!” đầy thân thương như một lời tri ân, một tiếng vọng từ trái tim người lính gửi về miền ký ức. Hình ảnh “sông Mã” không chỉ là địa danh, mà còn là người bạn tri kỷ chứng kiến bao gian khó và chiến công của đoàn quân. Nỗi nhớ ấy không chỉ bao trùm cả không gian núi rừng mà còn lan tỏa trong tâm hồn tác giả với cảm giác “nhớ chơi vơi” – một nỗi nhớ mơ hồ, chông chênh, vừa gần gũi vừa xa xôi, thể hiện sự day dứt khôn nguôi về một thời đã xa.

Nỗi nhớ tiếp tục được khắc họa qua những hình ảnh thiên nhiên dữ dội mà nên thơ:

“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.”

Các địa danh Sài Khao, Mường Lát gợi nhắc những địa bàn hoạt động của đoàn quân Tây Tiến, đồng thời mở ra không gian núi rừng rộng lớn, mịt mờ trong sương mù. Từ “sương lấp” vừa gợi sự lãng mạn, huyền ảo, vừa thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Dẫu vậy, hình ảnh “hoa về trong đêm hơi” lại thắp sáng lên nét thơ mộng, như những ngọn đuốc bập bùng giữa đêm, gợi vẻ đẹp lạc quan của người lính trẻ.

Những câu thơ tiếp theo đưa người đọc đến với những con đường hành quân hiểm trở:

“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời.”

Điệp từ “dốc”, kết hợp với các từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, gợi ra khung cảnh núi rừng Tây Bắc vừa hiểm trở, vừa hùng vĩ. Hình ảnh “súng ngửi trời” với nét nhân hóa đầy sáng tạo, cho thấy dáng dấp hiên ngang của người lính giữa thiên nhiên hùng vĩ. Thiên nhiên Tây Bắc không chỉ là thử thách khắc nghiệt mà còn là nguồn cảm hứng lãng mạn, tô đậm hình tượng người lính trẻ dũng cảm và hồn nhiên.

Cao trào cảm xúc được đẩy lên khi nhà thơ khắc họa sự hy sinh cao cả của người lính:

“Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!”

Từ “anh bạn” vừa mộc mạc, thân thương, vừa khắc khoải nỗi đau. Cách nói tránh “không bước nữa”, “bỏ quên đời” giảm bớt sắc thái bi thương, làm nổi bật tinh thần anh dũng của người lính trong tư thế “gục lên súng mũ” – một dáng hiên ngang, bất tử. Đây là vẻ đẹp bi tráng đặc trưng, vừa bi thương, vừa hào hùng, thể hiện sự hy sinh vì lý tưởng cao đẹp.

Khép lại đoạn thơ là hình ảnh bình dị nhưng đong đầy tình cảm:

“Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.”

Từ “nhớ ôi” vang lên như một tiếng gọi dâng trào cảm xúc, gợi về những bữa cơm ấm cúng, nắm xôi thơm tình quân dân, những khoảnh khắc lắng đọng giữa khói lửa chiến tranh. Đây là nét chấm phá đầy thi vị, gợi lên vẻ đẹp giản dị mà sâu sắc của tình người trong những năm tháng gian lao.

Bằng ngòi bút phóng khoáng, giàu chất nhạc và họa, Quang Dũng đã tái hiện một bức tranh hoành tráng về thiên nhiên Tây Bắc và người lính Tây Tiến. 14 câu thơ đầu không chỉ là nỗi nhớ khôn nguôi, mà còn là sự tôn vinh vẻ đẹp bi tráng, lãng mạn của một thời kháng chiến hào hùng. “Tây Tiến” mãi là bài thơ tiêu biểu, ngợi ca tinh thần yêu nước và lý tưởng cao đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam.

Phân tích đoạn 1 Tây Tiến siêu hay

Tây Bắc – vùng đất thiêng liêng và hoang sơ, từ lâu đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong văn chương. Mỗi khi nhắc đến nơi đây, không thể không kể đến những vần thơ đẹp về người lính, những ký ức hào hùng mà gian khổ. Nếu “Đồng chí” của Chính Hữu hay “Nhớ” của Hồng Nguyên khắc họa hình ảnh người lính mộc mạc, bình dị, thì “Tây Tiến” của Quang Dũng lại mang đến một khía cạnh khác: vẻ đẹp lãng mạn, hào hoa, đậm chất bi tráng của những trí thức trẻ ra đi vì lý tưởng lớn. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ da diết về đồng đội, mà còn là khúc ca hùng tráng của một thế hệ thanh niên với tình yêu tổ quốc mãnh liệt.

“Tây Tiến” được Quang Dũng sáng tác vào cuối năm 1948, khi ông đóng quân tại Phù Lưu Chanh. Bài thơ là tiếng lòng của nhà thơ, nhớ về đoàn binh Tây Tiến sau khi ông rời đơn vị cũ. Đoàn quân Tây Tiến, thành lập năm 1947, gồm những trí thức trẻ từ Hà Nội, mang trong mình lý tưởng cao cả, chiến đấu trong địa bàn hiểm trở tại biên giới Việt - Lào. Họ không chỉ phải đối mặt với kẻ thù, mà còn phải vượt qua thiên nhiên dữ dội, khắc nghiệt.

Ban đầu bài thơ mang tên “Nhớ Tây Tiến”, nhưng sau đó tác giả đổi lại thành “Tây Tiến” vì cho rằng chỉ cần hai từ ấy cũng đủ gợi lên cảm xúc chủ đạo của bài thơ – nỗi nhớ. Đúng như Viên Mai từng nhận định: “Làm người thì không có cái tôi… nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”, bài thơ chính là “cái tôi” rất riêng của Quang Dũng – một tâm hồn hào hoa, lãng mạn, nhưng cũng tràn đầy nhiệt huyết.

Mở đầu bài thơ là nỗi nhớ khôn nguôi của nhà thơ về dòng sông, núi rừng, và đồng đội:

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi.

Câu thơ đầu vang lên như một tiếng gọi tha thiết, bật ra từ trái tim đầy hoài niệm. Dòng sông Mã – chứng nhân lịch sử, đồng hành cùng đoàn binh Tây Tiến, không chỉ là địa danh mà còn là biểu tượng của ký ức và nỗi nhớ. Từ láy “chơi vơi” trong câu thứ hai gợi tả một trạng thái mơ hồ, lơ lửng, khiến nỗi nhớ như tràn ngập không gian, không thể nắm bắt, chỉ biết day dứt mãi.

Những địa danh quen thuộc lần lượt xuất hiện qua nét vẽ của Quang Dũng:

Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi,
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.

Thiên nhiên Tây Bắc hiện lên vừa khắc nghiệt vừa thơ mộng. Hình ảnh “sương lấp đoàn quân mỏi” gợi lên sự khắc nghiệt của khí hậu, khiến bước chân người lính trở nên chậm rãi, nặng nề. Nhưng ngay sau đó, khung cảnh bỗng trở nên lãng mạn, dịu dàng hơn với hình ảnh “hoa về trong đêm hơi” – một cách nhân hóa tài tình, gợi cảm giác nhẹ nhàng và bay bổng.

Trên hành trình gian nan, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên giữa thiên nhiên khắc nghiệt, với vẻ đẹp kiêu hùng và tư thế hiên ngang:

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm,
Heo hút cồn mây súng ngửi trời.

Những từ láy “khúc khuỷu,” “thăm thẳm,” “heo hút” khiến ta hình dung rõ nét con đường hiểm trở, quanh co, đầy thử thách. Hình ảnh “súng ngửi trời” vừa miêu tả độ cao chót vót, vừa thể hiện sự tinh nghịch, lạc quan của người lính – những chàng trai Hà Nội hào hoa đối mặt với gian khó bằng tinh thần vui tươi.

Tuy nhiên, hành trình ấy không chỉ là những bước chân tiến tới mà còn có cả sự hi sinh thầm lặng:

Anh bạn dãi dầu không bước nữa,
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!

Hình ảnh “gục lên súng mũ” là biểu tượng bi tráng, thể hiện sự hi sinh trong tư thế hiên ngang. Quang Dũng đã chọn cách nói giảm “bỏ quên đời” để giảm bớt cảm giác bi thương, nhấn mạnh sự thanh thản của người lính khi hi sinh vì lý tưởng cao cả.

Khép lại đoạn thơ là hình ảnh ấm áp của tình quân dân:

Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói,
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.

Sau chặng đường gian khổ, người lính được đồng bào đón tiếp nồng hậu, quây quần bên bữa cơm đơn sơ mà đậm đà tình người. Từ “mùa em” vừa gợi lên vẻ đẹp của những thiếu nữ Tây Bắc, vừa thể hiện sự gần gũi, thân thương giữa người lính và đồng bào. Nỗi nhớ không chỉ dành cho đồng đội mà còn hướng về những kỷ niệm giản dị, ấm áp nơi chiến khu.

Bằng ngòi bút tài hoa, Quang Dũng đã khắc họa một bức tranh toàn diện về đoàn quân Tây Tiến: những chàng trai Hà Nội trẻ trung, lãng mạn, nhưng cũng kiên cường, bất khuất giữa thiên nhiên dữ dội. Cảm hứng lãng mạn kết hợp với tinh thần bi tráng tạo nên sức hút đặc biệt cho bài thơ.

“Tây Tiến” không chỉ là một tác phẩm văn chương, mà còn là biểu tượng cho tinh thần yêu nước, sẵn sàng hi sinh của thế hệ trẻ Việt Nam trong kháng chiến. Đúng như nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên từng nhận xét:

“Tây Tiến giống như một viên ngọc. Ngọc càng mài thì càng sáng, càng lấp lánh và hấp dẫn.”

Bài thơ sẽ mãi trường tồn trong lòng độc giả, là khúc ca hào hùng của một thời không thể nào quên.

>>> Xem thêm: Tổng hợp 10+ mẫu phân tích bài thơ Bạn đến chơi nhà siêu hay

Trên đây là những mẫu phân tích hay về đoạn 1 bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng, giúp khắc họa rõ nét nỗi nhớ sâu lắng cùng vẻ đẹp bi tráng của người lính Tây Tiến. Hy vọng rằng những mẫu phân tích này sẽ là nguồn tham khảo hữu ích, giúp các em học sinh hiểu sâu hơn về tác phẩm và thể hiện bài viết của mình một cách ấn tượng.

Xem thêm:
  • • Lớp văn cô Ngọc Anh trực tiếp giảng dạy tại Hà Nội: Tìm hiểu thêm
  • • Tham khảo sách Chuyên đề Lí luận văn học phiên bản 2024 siêu hot: Tủ sách Thích Văn học
  • • Tham khảo bộ tài liệu độc quyền của Thích Văn học: Tài liệu
  • • Tham khảo các bài văn mẫu tại chuyên mục: Văn Mẫu
  • • Đón xem các bài viết mới nhất trên fanpage FB: Thích Văn Học
Danh mục: Phân tích

No tags found for this post.